Ông chủ tàu thu mua hải sản từ ngư dân chỉ có độc một người bạn thuyền là con chó tên Mực. Nó chẳng phải được ai mang đến, mà tự leo lên tàu một hôm nọ rồi ở luôn. Người với chó, lặng lẽ cùng nhau trôi dạt hết bến này đến bến nọ để bỏ mối ngoài chợ.
Được ngày nghỉ, chú lại nghỉ lưng trên võng. Cái võng cong cong chẳng khác gì dáng thuyền, cũng chông chênh, cũng chơi vơi giữa khoảng không vô định. Nhưng được cái, bao giờ Mực cũng quấn quýt dù trên cạn hay khi ra khơi, như thể muốn xua bớt cô quạnh cho người đàn ông lấy biển làm nhà.
Ông chủ tàu thu mua hải sản từ ngư dân chỉ có độc một người bạn thuyền là con chó tên Mực. Nó chẳng phải được ai mang đến, mà tự leo lên tàu một hôm nọ rồi ở luôn. Người với chó, lặng lẽ cùng nhau trôi dạt hết bến này đến bến nọ để bỏ mối ngoài chợ.
Được ngày nghỉ, chú lại nghỉ lưng trên võng. Cái võng cong cong chẳng khác gì dáng thuyền, cũng chông chênh, cũng chơi vơi giữa khoảng không vô định. Nhưng được cái, bao giờ Mực cũng quấn quýt dù trên cạn hay khi ra khơi, như thể muốn xua bớt cô quạnh cho người đàn ông lấy biển làm nhà.
Ông chủ tàu thu mua hải sản từ ngư dân chỉ có độc một người bạn thuyền là con chó tên Mực. Nó chẳng phải được ai mang đến, mà tự leo lên tàu một hôm nọ rồi ở luôn. Người với chó, lặng lẽ cùng nhau trôi dạt hết bến này đến bến nọ để bỏ mối ngoài chợ.
Được ngày nghỉ, chú lại nghỉ lưng trên võng. Cái võng cong cong chẳng khác gì dáng thuyền, cũng chông chênh, cũng chơi vơi giữa khoảng không vô định. Nhưng được cái, bao giờ Mực cũng quấn quýt dù trên cạn hay khi ra khơi, như thể muốn xua bớt cô quạnh cho người đàn ông lấy biển làm nhà.