Chỉnh lại chiếc “Cứu tui, cứu tui! Mà thôi, bị bắt rồi, hổng cho cứu nữa đâu!” - Chất giọng miền Tây rặt bông đùa của cô ngọt lịm như ngụm nước ngọt lành cô bán cũng đã ngót nghét nghìn trái. Nắng miệt vườn rọi qua nụ cười hồn hậu, mà cô thì vẫn ra sức ‘cầu cứu’ trước ống kính cùng sự duyên dáng nửa xởi lởi, nửa như mắc cỡ.
Chỉnh lại chiếc “Cứu tui, cứu tui! Mà thôi, bị bắt rồi, hổng cho cứu nữa đâu!” - Chất giọng miền Tây rặt bông đùa của cô ngọt lịm như ngụm nước ngọt lành cô bán cũng đã ngót nghét nghìn trái. Nắng miệt vườn rọi qua nụ cười hồn hậu, mà cô thì vẫn ra sức ‘cầu cứu’ trước ống kính cùng sự duyên dáng nửa xởi lởi, nửa như mắc cỡ.
Chỉnh lại chiếc “Cứu tui, cứu tui! Mà thôi, bị bắt rồi, hổng cho cứu nữa đâu!” - Chất giọng miền Tây rặt bông đùa của cô ngọt lịm như ngụm nước ngọt lành cô bán cũng đã ngót nghét nghìn trái. Nắng miệt vườn rọi qua nụ cười hồn hậu, mà cô thì vẫn ra sức ‘cầu cứu’ trước ống kính cùng sự duyên dáng nửa xởi lởi, nửa như mắc cỡ.