Cụ bà gần chín mươi nhưng thâm niên bán sữa đậu nành đã hơn ba mươi năm, vẫn ngày ngày chạy xe máy lượn khắp phố Đà Lạt cùng nồi sữa sau lưng từ lúc sáng sớm. Ngầu hơn cả là cụ vẫn nhẩn nha hút thuốc, đôi bàn tay sơn ngón đỏ tươi. Đi cạnh cụ là
cô cháu nội học lớp Tám, nhanh nhảu, vui tươi, có chút ‘già đời’ và sở thích chụp hình dạo cho khách quanh hồ.
Hai nụ cười một già một trẻ nhưng lại giống hệt nhau ở nét thanh xuân nở rộ dù đang cách nhau hai mốc đường đời.
Cụ bà gần chín mươi nhưng thâm niên bán sữa đậu nành đã hơn ba mươi năm, vẫn ngày ngày chạy xe máy lượn khắp phố Đà Lạt cùng nồi sữa sau lưng từ lúc sáng sớm. Ngầu hơn cả là cụ vẫn nhẩn nha hút thuốc, đôi bàn tay sơn ngón đỏ tươi. Đi cạnh cụ là cô cháu nội học lớp Tám, nhanh nhảu, vui tươi, có chút ‘già đời’ và sở thích chụp hình dạo cho khách quanh hồ.
Hai nụ cười một già một trẻ nhưng lại giống hệt nhau ở nét thanh xuân nở rộ dù đang cách nhau hai mốc đường đời.
Cụ bà gần chín mươi nhưng thâm niên bán sữa đậu nành đã hơn ba mươi năm, vẫn ngày ngày chạy xe máy lượn khắp phố Đà Lạt cùng nồi sữa sau lưng từ lúc sáng sớm. Ngầu hơn cả là cụ vẫn nhẩn nha hút thuốc, đôi bàn tay sơn ngón đỏ tươi. Đi cạnh cụ là cô cháu nội học lớp Tám, nhanh nhảu, vui tươi, có chút ‘già đời’ và sở thích chụp hình dạo cho khách quanh hồ.
Hai nụ cười một già một trẻ nhưng lại giống hệt nhau ở nét thanh xuân nở rộ dù đang cách nhau hai mốc đường đời.