Dân gian hay ví răng đều như hạt bắp, khéo thế nào mà gặp được chị bán bắp có nụ cười sáng đẹp đến thế. Nhất là lúc chị vừa chìa mấy trái bắp vàng ươm ra đon đả: “Bắp tui nhìn hổng có đẹp đâu nghe, nhưng ăn rồi biết, bao ngon!”
Dân gian hay ví răng đều như hạt bắp, khéo thế nào mà gặp được chị bán bắp có nụ cười sáng đẹp đến thế. Nhất là lúc chị vừa chìa mấy trái bắp vàng ươm ra đon đả: “Bắp tui nhìn hổng có đẹp đâu nghe, nhưng ăn rồi biết, bao ngon!”
Dân gian hay ví răng đều như hạt bắp, khéo thế nào mà gặp được chị bán bắp có nụ cười sáng đẹp đến thế. Nhất là lúc chị vừa chìa mấy trái bắp vàng ươm ra đon đả: “Bắp tui nhìn hổng có đẹp đâu nghe, nhưng ăn rồi biết, bao ngon!”