Chiều trên đường Tôn Đức Thắng, giữa dòng xe cộ tấp nập giờ cao điểm, dáng hình một ma sơ trẻ tuổi khẽ lướt qua - mảnh mai mà thanh thoát như một câu thánh ca vút lên, diệu vợi. Tấm áo dòng trắng tinh khôi, gương mặt hiền lành, nụ cười dịu mát như gió sông chiều thổi về.
Khoảnh khắc ấy, ranh giới giữa cõi đời và cõi thiêng bỗng như hòa tan, chỉ còn lại một khoảng lặng an nhiên giữa lòng đô thị bộn bề.
Chiều trên đường Tôn Đức Thắng, giữa dòng xe cộ tấp nập giờ cao điểm, dáng hình một ma sơ trẻ tuổi khẽ lướt qua - mảnh mai mà thanh thoát như một câu thánh ca vút lên, diệu vợi. Tấm áo dòng trắng tinh khôi, gương mặt hiền lành, nụ cười dịu mát như gió sông chiều thổi về.
Khoảnh khắc ấy, ranh giới giữa cõi đời và cõi thiêng bỗng như hòa tan, chỉ còn lại một khoảng lặng an nhiên giữa lòng đô thị bộn bề.
Chiều trên đường Tôn Đức Thắng, giữa dòng xe cộ tấp nập giờ cao điểm, dáng hình một ma sơ trẻ tuổi khẽ lướt qua - mảnh mai mà thanh thoát như một câu thánh ca vút lên, diệu vợi. Tấm áo dòng trắng tinh khôi, gương mặt hiền lành, nụ cười dịu mát như gió sông chiều thổi về.
Khoảnh khắc ấy, ranh giới giữa cõi đời và cõi thiêng bỗng như hòa tan, chỉ còn lại một khoảng lặng an nhiên giữa lòng đô thị bộn bề.