photo of people at museum

Untitled #6

Hai giờ sáng, khi cả thị trấn còn đang co ro trong giấc ngủ, người chị Cơ Ho đã lúi cúi đeo gùi, lầm lũi bước qua những bậc thang gập ghềnh nơi triền đèo để mang sầu riêng trong vườn ra chợ bán. Giọng chị trúc trắc, tiếng Kinh nói lơ lớ, bước chân mang ủng lặng lẽ bám theo từng bậc thang gập ghềnh. Nhìn nụ cười hiền và dáng người nhỏ bé vậy thôi, ai mà ngờ có ngày chị bán được cả trăm ký sầu riêng nhẹ tênh trên bờ vai nhỏ bé ấy. 

 

Next photo

photo of people at museum

Untitled #6

Hai giờ sáng, khi cả thị trấn còn đang co ro trong giấc ngủ, người chị Cơ Ho đã lúi cúi đeo gùi, lầm lũi bước qua những bậc thang gập ghềnh nơi triền đèo để mang sầu riêng trong vườn ra chợ bán. Giọng chị trúc trắc, tiếng Kinh nói lơ lớ, bước chân mang ủng lặng lẽ bám theo từng bậc thang gập ghềnh. Nhìn nụ cười hiền và dáng người nhỏ bé vậy thôi, ai mà ngờ có ngày chị bán được cả trăm ký sầu riêng nhẹ tênh trên bờ vai nhỏ bé ấy. 

 

Next photo

photo of people at museum

Untitled #6

Hai giờ sáng, khi cả thị trấn còn đang co ro trong giấc ngủ, người chị Cơ Ho đã lúi cúi đeo gùi, lầm lũi bước qua những bậc thang gập ghềnh nơi triền đèo để mang sầu riêng trong vườn ra chợ bán. Giọng chị trúc trắc, tiếng Kinh nói lơ lớ, bước chân mang ủng lặng lẽ bám theo từng bậc thang gập ghềnh. Nhìn nụ cười hiền và dáng người nhỏ bé vậy thôi, ai mà ngờ có ngày chị bán được cả trăm ký sầu riêng nhẹ tênh trên bờ vai nhỏ bé ấy. 

 

Next photo