Bên toa xe lửa vừa cập bến, giai điệu Tình Em Là Đại Dương vang lên như khúc tụng ca cho sự lãng mạn, cho tự do, cho một linh hồn nghệ sĩ không cần ánh đèn sân khấu. Tiếng kèn tuôn chảy không ngơi. Người nghệ sĩ đường phố đứng đó, mắt khép hờ như thể đang chơi nhạc cho riêng mình chứ không chỉ để níu chân người qua kẻ lại.
Bên toa xe lửa vừa cập bến, giai điệu Tình Em Là Đại Dương vang lên như khúc tụng ca cho sự lãng mạn, cho tự do, cho một linh hồn nghệ sĩ không cần ánh đèn sân khấu. Tiếng kèn tuôn chảy không ngơi. Người nghệ sĩ đường phố đứng đó, mắt khép hờ như thể đang chơi nhạc cho riêng mình chứ không chỉ để níu chân người qua kẻ lại.
Bên toa xe lửa vừa cập bến, giai điệu Tình Em Là Đại Dương vang lên như khúc tụng ca cho sự lãng mạn, cho tự do, cho một linh hồn nghệ sĩ không cần ánh đèn sân khấu. Tiếng kèn tuôn chảy không ngơi. Người nghệ sĩ đường phố đứng đó, mắt khép hờ như thể đang chơi nhạc cho riêng mình chứ không chỉ để níu chân người qua kẻ lại.