Ngỏ ý xin chụp, ông chú người Hà Nội hóm hỉnh: ‘Được thôi, nhưng phải trả cát-xê một bao thuốc nhé!’ Ấy thế mà chụp xong, chú xua tay: ‘Xời, miễn đi!’
Đón đưa thiên hạ ngót nghét nửa đời người, mấy chú xe ôm đâu chỉ rành rọt đường đi ngã rẽ của phố phường, mà còn tường tận cả cái “ngông” của một người lao động lấy công làm lời, lấy vui làm lãi.
Ngỏ ý xin chụp, ông chú người Hà Nội hóm hỉnh: ‘Được thôi, nhưng phải trả cát-xê một bao thuốc nhé!’ Ấy thế mà chụp xong, chú xua tay: ‘Xời, miễn đi!’
Đón đưa thiên hạ ngót nghét nửa đời người, mấy chú xe ôm đâu chỉ rành rọt đường đi ngã rẽ của phố phường, mà còn tường tận cả cái “ngông” của một người lao động lấy công làm lời, lấy vui làm lãi.
Ngỏ ý xin chụp, ông chú người Hà Nội hóm hỉnh: ‘Được thôi, nhưng phải trả cát-xê một bao thuốc nhé!’ Ấy thế mà chụp xong, chú xua tay: ‘Xời, miễn đi!’
Đón đưa thiên hạ ngót nghét nửa đời người, mấy chú xe ôm đâu chỉ rành rọt đường đi ngã rẽ của phố phường, mà còn tường tận cả cái “ngông” của một người lao động lấy công làm lời, lấy vui làm lãi.